Chờ Bảy Ức Niên
Cha giả ơn cho tất cả các con, Cha phải lâm trần chịu trăm cay ngàn đắng để thức giác cho chúng sinh quay về nguồn cội, nó từ đâu tới từ nguồn cội nó ra đi rồi phải có ngày trở lại nhưng nó mê trần nhiễm trần trải qua biết bao niên kỷ bao kiếp sống trong chu trình tiến hóa của nó, bị ô nhiễm nên quên nguồn cội rồi tạo nghiệp lực để nghiệp lực lôi cuốn dẫn dắt trong bể trầm luân.
Cha kêu gọi biết bao nhiêu! Âm ba của đại hồn réo gọi các linh tử các tiểu hồn hãy quy nguyên nhưng các con của Cha cứ mải miết mê theo tiếng gọi của trần gian nên không nghe thấy tiếng gọi thiết tha của Cha mỏi mòn trông chờ, chúng mê muội không chịu xuống đò sang bến giác Cha xót xa nên không đành ngồi yên tọa vị phải lâm phàm để kêu gọi các con, bị âm thanh thiên điển réo gọi chúng vẫn không cảm nhận được nên bấy lâu Cha mượn cơ bút nay đành mượn kim thân tứ đại để ân cần nhắc nhở các con.
Vì nó thấy Cha quá xa xôi với nó, ý niệm về Cha thật quá vô cùng tận thật quá vĩ đại nên nó không thể nào hình dung ra Cha nó để nhớ Cha nó, siêu điển vô vi vẫn không giúp nó cảm nhận được Cha đành mượn thân xác hữu vi để kêu gọi nó về, Cha đã dùng biết bao nhiêu phương tiện để dẫn dắt nó. Cho đến hôm nay ngươn mạt kiếp đã đến rồi mà đứa mê còn quá nhiều đứa tỉnh quá ít, lần này không về kịp thì phải chờ đến bảy ức niên sau mới có cơ hội tiến hóa !!!
Cho nên Cha phải lâm phàm để vớt nó, kêu gọi con trở về với Cha thật của nó, trần gian dâu bể lắm đổi thay nhưng nhìn những dâu bể đổi thay này nó vẫn chưa thức giác khi làm tỷ phú lúc làm thằng khốn khổ tay không trần gian đó giả tạm là vậy đó, thế mà các con của Cha vẫn chưa thức giác các hạnh phúc của trần gian mà các con thiết tha bám víu đó chính là mầm móng của khổ đau là giả tạm thôi con. Vinh bao nhiêu là nhục bấy nhiêu, vinh của ông tướng là cái nhục của thằng tù vinh của ông tỷ phú là cái nhục của thằng trắng tay, tất cả những thứ đó là để dạy cho các con thức giác để thấy trần gian là giả tạm để lo tu mà trở về.
Nhưng có mấy đứa thức giác đâu con, nó vẫn sợ vàng nó mất nhà nó mất của nó mất mà không chịu lo tu, Cha bảo lo tu lo bòn phước đức đừng có bòn vàng bòn cái gì người ta không lấy được nói không nghe, chỉ lo bòn những thứ mà người ta lấy được thì có lúc vẫn phải phủi tay thôi con, tất cả hạnh phúc trần gian đều là mầm móng đau khổ hãy tìm về hạnh phúc thật tức là về siêu nhiên để vượt thoát cái bể trầm luân mà chúng sinh đang ngụp lặn. Trước đây các con mải mê cầu danh cầu lợi kêu xả phú cầu bần xả thân cầu Đạo thì mấy đứa chịu nghe, nó không đủ hùng tâm để làm việc đó nên màn này Cha xả dùm cho nó !!!
Trang Kinh
Bảy Ức
Phần kim thân hữu vi cụ thể tại trần gian tạm tượng trưng Thượng Đế để các con dễ hình dung ra Thượng Đế hơn để dạy dỗ các con biết hướng về Thượng Đế nơi nội tâm và luôn luôn tưởng nhớ về nguồn cội để phăng ra đường về bằng cách cảm nhận dần dần nhận thức dần dần cái nguyên lai bổn tánh nơi nội tâm của chính các con để biết các con thực sự là ai từ đâu đến đây và rồi phải trở về đâu đó các con.
Bảy Ức
Bạch Cha, chúng con là tiểu hồn do Cha chiếc hồn Cha ra giống y như Cha, Cha bảo chúng con chính thật là Cha là tiểu Thượng Đế không khác gì Thượng Đế, Cha vừa nói Cha phải làm cả ma quỷ Cha mới được toàn thiện toàn mỹ toàn giác toàn năng, thế sao chúng con một tiểu Thượng Đế giống như Cha chúng con lại không thể làm ma quỷ, vì như vậy chúng con sẽ chìm đắm trong ngu muội ác trược xấu xa để rơi vào cõi địa ngục luôn chớ không thể giác thiện mỹ như Cha được, tại sao vậy hở Cha?